[LONG FIC] {KHẢI NGUYÊN} ( NGƯỢC TÂM) VÔ CÙNG VÔ TẬN
![[LONG FIC] {KHẢI NGUYÊN} ( NGƯỢC TÂM) VÔ CÙNG VÔ TẬN](https://thcsthaivanlung.edu.vn/wp-content/uploads/2023/01/avatar-tet-anime.jpg)
Qua bài viết này chúng tôi hy vọng sẽ giúp các bạn hiểu rõ về Truyện đam mỹ khải nguyên ngược hay nhất
Chap 1:
Máu chảy dọc từ cổ tay lan ra sàn nhà… Người đó đang nằm giữa vũng máu, khóe môi khẽ vẽ một nét cười tuyệt vọng mắt từ từ nhắm lại.. Chẳng còn bi lụy đau thương, chẳng còn yêu hận vô tận… Cả không gian chìm trong bóng tối tịch mịch, bóng tối của sự giải thoát… ———— Vương Tuấn Khải bần thần ngồi ngoài cửa phòng cấp cứu, sắc mặt trắng bệch, còn trắng hơn cả chiếc áo sơ mi cậu đang mặc trên người. Tâm cũng trở nên đặc biệt kích động. Hàng nghìn câu hỏi xoắn xuýt lấy đại não như muốn tra tấn. Đầu óc vừa như nặng trịch vừa như trống rỗng, một mảng rối rắm bủa vây… Trên hai bàn tay hắn toàn là máu nhưng lại không phải máu của hắn, là máu của người đang nằm trong kia. Một cỗ đau đớn đột nhiên dồn áp lấy đầu óc của Vương Tuấn Khải. Hắn ôm chặt lấy đầu mình như muốn giảm chút đau đớn đang dội lên từng đợt, miệng khe khẽ gầm lên một tiếng gọi đầy bi thương: « – Vương Nguyên, kết thúc mà em nói đây sao ? » —————— – Vương Nguyên, tôi hận cậu. Hận cái đồ con hoang như cậu chiếm đoạt cha tôi, bức chết mẹ tôi khiến tôi 15 tuổi đầu đã hiểu xã hội dơ bẩn nhường nào. Hận cậu từ lúc cậu bắt đầu xuất hiện liền chiếm đoạt mọi thứ của tôi, cha tôi, hạnh phúc của tôi, tương lai xán lạn của tôi… Vì sao đều bị cái đồ con hoang dơ bẩn như cậu chiếm đoạt hết. Tôi mới là người thừa kế chính thức, cậu nhớ cho kĩ, cậu mãi mãi chỉ là đồ con hoang thôi…
Bàn tay gầy guộc giơ lên rồi lại lặng lẽ rút về, nhưng ngón tay vì đau đớn kịch liệt đang giằng xé nội tâm cũng không tự chủ bấm chặt lấy lòng bàn tay. Vương Nguyên cúi đầu nhìn sàn nhà trơn bóng hàng ngày được lau dọn sạch sẽ, trên lớp gạch men bóng loáng đó ẩn ẩn một bóng hình gầy guộc và từng bước chân đang quay lưng rời đi.
Vương Nguyên không dám nhìn, không dám nhìn bóng lưng người đó rời đi. Rốt cuộc là đã bao nhiêu năm rồi, rốt cuộc đã bao nhiêu lần rồi, chỉ lặng lẽ đứng đó gặm nhấm từng chút đau đớn từ những lời mắng nhiếc oán hận kia xong lặng lẽ đau thương vì sự cô đơn toát ra từ bóng lưng rời đi của người đó. Người đó, Vương Tuấn Khải, chỉ lãnh đạm với mình cậu, chỉ luôn luôn tức giận với cậu, chỉ bài xích một mình cậu. Trong ánh mắt Vương Tuấn Khải nhìn Vương Nguyên luôn luôn là thập phần chán ghét. Chỉ duy nhất, duy nhất lần đó, lần đầu tiên Vương Tuấn Khải gặp Vương Nguyên, ánh mắt hai người nhìn nhau vô cùng sạch sẽ, vô cùng thuần khiết, chẳng có oán hận hay bi thương chỉ là ánh mắt đơn thuần trong sáng như những đứa trẻ. Đơn thuần như thế nhưng có lẽ rất lâu rất lâu sau đó cũng có thể là mãi mãi chẳng tìm được ánh mắt như thủa ban đầu. Có lẽ sự xuất hiện của cậu đối với cuộc đời Vương Tuấn Khải là một vết nhơ không gì gột được. Chỉ có dùng dao rạch từng nhát, từng nhát, rạch đến nhơ nhớp máu chứ không thứ gì có thể tẩy trừ được…
Vương Tuấn Khải cố ý nện thật mạnh chân xuống sàn nhà trơn bóng, phần vì tức giận, phần vì muốn người kia chịu ngẩng đầu lên nhìn mình. Rốt cuộc trái tim này vẫn không tự chủ được mâu thuẫn như vậy, bản thân đã tự nhủ phải hận phải căm thù người đó nhưng khi buông ra lời lẽ cay nghiệt chính mình lại đau đớn hơn cả thế nên yêu hận cứ xoay vần như thế, dần dần rút cạn sinh lực của bản thân, của con tim. Ranh giới yêu hận quá mong manh, một phút buông lơi từ hận đã lấn sang yêu. Nói yêu chi bằng nói là thương, yêu rồi có thể không yêu nữa nhưng thương thì sẽ day dứt và dai dẳng cả một đời. Vương Tuấn Khải đối với Vương Nguyên chính là phải dùng từ « thương » này để miêu tả. Bởi loại tình cảm đó còn dai dẳng và sâu sắc hơn cả yêu… ———— Cửa phòng cấp cứu cuối cùng cũng bật mở, bác sĩ cùng y tế một mặt nhuốm vẻ mệt mỏi cùng nhau rút khăn lau mồ hôi rồi khẽ thở ra một tiếng nhẹ nhõm : – Cậu ấy cứu được, vết thương mất khá nhiều máu nên sẽ hôn mê. Thế nhưng tỉnh lại hay không còn dựa vào cậu ấy muốn hay không muốn ? Vương Tuấn Khải thẫn thờ nghe câu được câu chăng nhưng câu hắn nghe rõ nhất không sót một chữ nào chỉ có : » Tỉnh lại hay không còn dựa vào cậu ấy muốn hay không muốn ? » Vương Nguyên, em muốn hay không ? ……
—————— Thanks for watching ————————-